Tin Tức

Những hồng nhan bị người tình “đưa” vào trại giam

Rate this post

Họ đều có chung một điểm là trẻ, xinh xắn, do sống phóng khoáng mà đánh đổi tự do của mình bằng sự lệ thuộc vào người tình để rồi khi bị “đẩy” vào tù mới xót xa ân hận. Có cô là vũ nữ, có cô là gái quê mới lớn còn ngơ ngác trước cuộc đời nhưng cũng có người là sinh viên nghệ thuật.

Sơn ca ngừng hót



Điển hình cho số cô gái trẻ có trình độ bị cuốn vào ma túy là Nguyễn Thị Thu Nhã (SN 1987, ở Phú Lâm, Yên Sơn, Tuyên Quang) và Trần Thị Vân Anh (SN 1987, quê ở thị xã Phú Thọ), sinh viên Trường Trung học Văn hoá nghệ thuật tỉnh Phú Thọ.
Họ bị bắt về hành vi mua bán và tổ chức sử dụng trái phép ma túy tổng hợp (MTTH) trong khi chỉ còn hai tháng nữa là tốt nghiệp, trở thành những cô giáo dạy nhạc, hoạ.


Nguyễn Thị Thu Nhã và Trần Thị Vân Anh

Khuôn mặt trắng trẻo, ưa nhìn, chẳng ai nghĩ Vân Anh từng một lần đứt gánh do chuyện tình duyên lận đận. Bố mẹ bỏ nhau nhưng mẹ Vân Anh là giáo viên nên cô có được một sự giáo dục cơ bản ngay từ bé, là niềm tự hào của mẹ bởi năng khiếu ca hát bộc lộ ngay từ nhỏ. Vân Anh như con chim sơn ca nổi bật trong các buổi hội diễn nhưng tiếng hát ấy sớm tắt khi cô mới 19 tuổi. 

Không thi đỗ đại học, cô bỏ cuộc vui đi lấy chồng. Mối tình đầu nhanh chóng vỡ mộng khi cả hai vợ chồng đều không có việc làm. Một năm sau cô ly hôn, bỏ anh chồng là trai Hà thành, về quê với mẹ. Đến lúc này, khi đã trở thành đàn bà, Vân Anh mới hiểu được nỗi lòng mẹ qua ánh mắt thăm thẳm của bà.

Quyết tâm làm lại cuộc đời, Vân Anh miệt mài ôn lại kiến thức và thi đỗ vào Khoa Sư phạm Nhạc Trường Văn hóa nghệ thuật tỉnh Phú Thọ với số điểm khá cao. Với tư cách là lớp trưởng cộng với sự cần cù, chịu khó rèn luyện, cô được trường cử đi biểu diễn ở các hội nghị trong tỉnh và cũng từ đấy mà nhiều nơi mời cô đi hát. Mối quan hệ ngày càng mở rộng đồng nghĩa với việc Vân Anh có nhiều bạn ở các tầng lớp khác nhau, trong đó có Nguyễn Toàn Thắng – một tay chơi có tiếng ở thị xã Phú Thọ. Choáng ngợp trước những bộ cánh đắt tiền của Thắng, Vân Anh càng mê mẩn trước những món quà đắt tiền, cử chỉ ân cần, chu đáo của anh ta.

Trong một lần cùng Thắng và nhóm bạn của anh ta sang huyện Lập Thạch chơi, Vân Anh được anh ta rủ cắn thuốc lắc. Lúc đầu cô còn ngần ngại nhưng Thắng bảo anh ta thi thoảng vẫn dùng mà có nghiện đâu, vừa khỏe người vừa giữ dáng, Vân Anh đã nghe theo.


Lần đầu sử dụng cô thấy tâm trạng phấn khích rồi cảm giác bay bổng ấy cứ bám riết lấy cô theo số lần sử dụng. Dù lý trí mách bảo phải dừng lại nhưng trước lời chào mời ngon ngọt của Thắng, trước sự mê hoặc của ma túy, Vân Anh đã không đủ can đảm từ chối. Sau vài lần được Thắng cho dùng “khuyến mãi”, bốn lần sau cô tự bỏ tiền ra mua thuốc lắc của bọn Thắng, khi thì vài viên, có lúc gần chục viên để dùng dần.

 Thuốc lắc không thể dùng một mình nên mỗi khi mua về, Vân Anh lại rủ các bạn là Hoàn, Cường về phòng trọ của mình sử dụng cho kín đáo. Lệ thuộc vào ma túy lại không đủ bản lĩnh dứt bỏ, Vân Anh trở thành cái bóng của Thắng, bị tên này dùng thuốc lắc sai khiến. Tháng 6-2008, khi Vân Anh có tên trong danh sách được nhà trường chọn đi biểu diễn nghệ thuật ở Tuần Châu, Quảng Ninh cũng là lúc cô bị bắt về tội tổ chức sử dụng ma túy.

“Em đã bỏ lại tất cả ở đằng sau”, Vân Anh ngập ngừng nói trong nước mắt. Mấy ngày đầu bị bắt, cô sốc nặng, ngất liên tục. Vân Anh tâm sự: “Chỉ thương mẹ đặt bao nhiêu hy vọng ở đứa con duy nhất, không ngờ lại được báo hiếu như vậy”.


Khuất Thị Phương và Nguyễn Hoàng Thuỵ Quyên

Không giống Vân Anh, Nguyễn Thị Thu Nhã, sinh viên năm cuối của lớp hoạ Trường Văn hóa nghệ thuật tỉnh Phú Thọ, lại bị tên Thắng “đá” vào trại giam về tội mua bán ma túy. Nhã không xinh, không trắng trẻo như Vân Anh nhưng làn da nâu mịn màng càng khiến cô thêm đằm thắm.

 Lớn lên từ một gia đình khá giả, có chức sắc, Nhã ý thức được bản thân nên rất kén chọn bạn. Cô tự cho mình biệt danh “chúa sơn lâm” bởi sở hữu hàng trăm bộ quần áo hợp mốt, hàng chục đôi giày và nhiều vật dụng đắt tiền khác. Nhã nói với các điều tra viên khi thi hành lệnh khám nơi ở của Nhã: “Các chú phải mang hai ôtô mới chở hết đồ của cháu”. Kênh kiệu và hợm mình, Nhã cho rằng chỉ có sàn nhảy mới là nơi để cô diện những bộ cánh hợp mốt nhất và cũng là nơi mà theo Nhã dễ tìm được con đại gia để kết bạn. Ham chơi nhưng chưa trải đời, cô lọt vào tầm ngắm của Thắng, kẻ chuyên cung cấp ma túy cho “dân bay” ở thị xã Phú Thọ, đã dẫn dắt Vân Anh từ một cô gái ngoan trở thành nghiện ma túy.

Vốn từng trải nên chỉ sau vài câu chuyện đưa đẩy, Thắng biết Nhã thuộc loại người dễ bị kích động, hiếu thắng nên tìm cách tán tỉnh. Được nuông chiều từ bé nhưng trước lời tán dương “có nghề” của Thắng, Nhã thấy mình chẳng thua kém ai về nhan sắc, kể cả cô người mẫu trên sàn. Nhưng cô lại không giấu nổi ánh mắt thèm muốn khi nhìn cô người mẫu đang nhảy những bước tuyệt đẹp để mời khách.

Không bỏ lỡ cơ hội, Thắng thì thầm: “Em có muốn nhảy đẹp như cô người mẫu kia không? Anh có một thứ làm cho em nhảy đẹp được, có muốn thử không?”. Ngây thơ, Nhã hỏi Thắng đó là thứ gì và được trả lời là thuốc lắc. Cô lắc đầu từ chối nhưng chỉ dứt khoát được lần đầu mà không đừng được cám dỗ khi được mời những lần tiếp theo.

Khi Nhã thực sự đắm chìm vào thuốc lắc, trở thành kẻ nô lệ vào MTTH, Thắng bắt đầu sai cô đi đưa thuốc cho anh ta mỗi khi có khách gọi điện hỏi mua. Đã hai lần Nhã nhận MTTH từ Thắng đi giao cho khách và cầm tiền về cho anh ta. Sau khi đường dây này bị vỡ, những đối tượng đầu tiên bị bắt, Nhã bỏ học về Hà Nội lẩn trốn sau đó được người bố đến tìm đưa ra cơ quan công an đầu thú.

Từ vũ nữ trở thành kẻ buôn thuốc lắc

Nếu như trước kia Nguyễn Hoàng Thụy Quyên hận người tình bao nhiêu thì nay với lòng bao dung của một người mẹ, cô mong Nguyễn Đức Hải, người tình đã đẩy cô vào trại giam, cải tạo tốt để sớm có ngày đoàn tụ.

Cách đây gần chục năm, khi ấy Quyên là một cô gái 17 tuổi, có thân hình chuẩn, mới chân ướt chân ráo từ Sài Gòn ra Hà Nội. Trắng trẻo, múa đẹp, Quyên được nhiều quán bar mời về làm vũ nữ, câu khách cho họ. Ham chơi nên số tiền lương lúc ấy (3,5 triệu đồng/tháng) chẳng thấm vào đâu với sự ăn tiêu bạt mạng của cô. Quyên kể: “Thời gian đó, nhóm chúng em gồm 5 người thường xuyên nhảy ở bar từ 8-11 giờ đêm, sau đó kéo nhau đi ăn và tiếp tục đến các vũ trường lớn, khi trở về phòng trọ cũng đã 4-5 giờ sáng. Cuộc sống cứ tiếp diễn ngày này sang ngày khác với những lịch trình như thế cho đến ngày Quyên mạo hiểm nhận lời thách đố của bạn cắn thử thuốc lắc.

Xem Thêm  Giá đất năm 2008 ở Hà Nội có thể tăng 20%

Đó là lần được rủ đi dự sinh nhật bạn, Quyên kiêu hãnh khi bao con mắt đổ dồn vào cô, vừachiêm ngưỡng vừa ghen tỵ và trong phút vươn cao cổ ấy, lần đầu tiên cô thấy rung động trước cử chỉ chu đáo của một thanh niên ăn mặc sành điệu mà không biết rằng đó là một “đại gia” buôn thuốc lắc có hạng tại các vũ trường ở Hà Nội lúc bấy giờ.

Đó là Nguyễn Đức Hải (SN 1978, tức Hải “quay”) ở Hoàn Kiếm, Hà Nội. Sau giây phút choáng ngợp vì được một kẻ ga-lăng dìu đi vài bước nhảy, Quyên bùi tai nghe Hải “khích tướng”, cắn thử thuốc lắc để rồi trở thành đàn bà từ đêm đó. Cuộc sống “già nhân ngãi, non vợ chồng” giữa hai người diễn ra chóng vánh tới khi biết người tình của mình là một trong những đại lý buôn bán thuốc lắc lớn ở Hà Nội thì Quyên đã không thể rời xa anh ta được vì nghiện mất rồi.

Có thuốc lắc, Quyên nhảy khỏe, múa dẻo hơn và tối tối cô lại ăn vận thật đẹp để lên sàn múa. Đã hai lần cô được Hải nhờ chuyển hộ gói ma túy cho Vũ Trọng Hưng, kẻ chuyên bán lẻ ma túy cho “dân bay” ở các vũ trường. Giữa tháng 3-2005, Hưng bị bắt khi đang mang 800 viên thuốc lắc đến đường Ngã Tư Vọng và từ lời khai của kẻ này, Quyên trở thành mắt xích trong đường dây tiêu thụ ma túy do Hải cầm đầu với số ma túy mà Quyên tham gia vận chuyển là 933 viên.

Gần ba năm sống với người tình, bám vào ma túy đến khi bị bắt, Quyên chẳng tích cóp được tài sản nào ngoài cái thai hơn một tháng, còn Hải hay tin Hưng bị bắt đã cao chạy xa bay. Bị kết án 15 năm tù, những đêm lắng nghe tiếng bào thai quẫy đạp, Quyên vẫn tự hỏi Hải đang ở đâu, có biết cô đang mang trong mình dòng máu của anh ta và rồi tương lai của Quyên, Hải và đứa trẻ sẽ ra sao.

Sau khi sinh con được 6 tháng trong trại, Quyên gửi con nhờ ông bà ngoại nuôi giúp và qua thông tin người nhà đến thăm cho biết, cô mới hay Hải cũng bị bắt, bị kết án 16 năm tù, đang cải tạo ở Thanh Hóa. Quyên bảo cô đã tha thứ cho Hải nên khi biết địa chỉ của Hải, Quyên đã viết thư cho anh ta, hẹn ngày đoàn tụ. Chẳng biết khi nhận được thư của Quyên, Hải nghĩ thế nào nhưng chắc rằng người phụ nữ này đã gạt bỏ tất cả để nghĩ tới ngày về, nghĩ tới tương lai con trẻ

Đứa trẻ bị bỏ rơi và đường dây buôn người

Đứng trước vành móng ngựa là một cô gái còn rất trẻ, những nét phong trần trên khuôn mặt chỉ càng làm cho người tới dự phiên tòa nhận xét cô là người từng trải quá sớm. Đó là Khuất Thị Phương, sinh ngày 17-11-1993, bị TAND tỉnh Lạng Sơn đưa ra xét xử ngày 23-7-2009 về tội mua bán trẻ em, mua bán phụ nữ. Phương bị tuyên phạt 3 năm tù về tội mua bán trẻ em, 5 năm tù về tội mua bán phụ nữ. Giá như mẹ cô không mất sớm, bố không bỏ đi lấy người khác thì có lẽ giờ này, Phương cũng như bao cô gái khác đang hồn nhiên cắp sách tới trường.


Sinh ra ở thôn Pò Mục, xã Tú Đoạn, huyện Lộc Bình, Lạng Sơn, vừa chào đời, Phương đã mồ côi mẹ, rồi vài ngày sau, chưa làm lễ “thất thất lai tuần” (tức 49 ngày), bố Phương bỏ đi không lời nhắn nhủ, vứt đứa con đỏ hỏn cho người bác nghèo khó chăm bẵm. Phương cứ lớn lên như con thú hoang bởi bác cô ngày ngày phải lên vùng biên gánh hàng thuê.

Học hết tiểu học, Phương nghỉ ở nhà vì không theo nổi và rồi cô bị một nhóm người xấu hãm hại khi mới 12 tuổi. Thiếu tình thương, không người kèm cặp, cô làm bạn với những trò chơi trên mạng, những người bạn ảo và rồi ngu ngơ tin vào lời tỏ tình của Hoàng Văn Quyền (SN 1987, trú tại xã Tú Đoạn, huyện Lộc Bình), một kẻ có thâm niên trong “nghề” buôn người, đã lừa hàng chục cô gái ở Lạng Sơn, Quảng Ninh đưa qua biên giới bán.

Ban đầu Quyền cũng tính lừa bán Phương nhưng khi biết quá khứ của cô, gã người tình bỗng động lòng trắc ẩn nên dù đã vài lần dẫn Phương vượt biên sang nhà chủ chứa tên Mai định bán nhưng rồi Quyền lại kéo cô về vì không nỡ. Để “bù lỗ”, Quyền rủ Phương cùng tham gia vào đường dây buôn người với mình và với sự “mở mang” đầu óc của người tình, Phương trở thành trợ thủ đắc lực giúp Quyền trong các phi vụ tìm những cô gái trạc tuổi để lừa bán.

 Thủ đoạn của cặp đôi này rất đơn giản. Chúng thường rủ các cô qua biên giới khi thì đi chơi, lúc thì đi chợ, có khi đi thăm bà con rồi đẩy các cô vào động mại dâm. Vì đều là những cô gái trẻ nên tất thảy đều rất nhẹ dạ, ham chơi, thấy đi đông người là mất cảnh giác.

Trong số những cô gái bị Phương và Quyền lừa bán có 4 cô trốn thoát về nước đầu năm 2009 và từ những lá đơn tố cáo của họ, việc làm của hai kẻ này mới bị lộ tẩy. Tuy nhiên chỉ có Phương bị bắt, còn Quyền đã cao chạy xa bay. Sau khi ẵm được món tiền lớn từ việc lừa bán những cô gái này, Quyền lặng lẽ bỏ đi không một lời nhắn gửi khiến cô nhân tình điên dại đi tìm. Cho tới ngày bị bắt giam, qua các điều tra viên, Phương mới hay người tình của mình cũng đang ở trại giam Công an tỉnh Quảng Ninh sau khi lừa một số cô gái đưa lên Móng Cái bán.

Theo cáo trạng ngày 9-1- 2008, Phương và Quyền bàn nhau lừa Ngô Thị N. (SN 1990) và Ngô Thị Q. (SN 1993, cùng trú tại thôn Nà Chuông 1, xã Mai Pha, thành phố Lạng Sơn) bán sang Trung Quốc được 22 triệu đồng. Mấy ngày sau, chúng rủ hai cô là Lý Thị A. và Lành Thị Đ. (đều sinh năm 1993, người cùng xã) đi chợ phiên Lộc Bình rồi tìm cách đưa qua biên giới bán. Ngô Thị Q., Lý Thị A. may mắn trốn thoát về Việt Nam, còn N. mãi đầu năm 2009 mới được Công an Lạng Sơn phối hợp với Công an Trung Quốc giải cứu, trở về nước.

Gặp Phương trong trại tạm giam Công an tỉnh Lạng Sơn, chúng tôi thấy e ngại bởi cái dáng người nhỏ thó trong bộ quần áo sọc lụng thụng, mái tóc xoăn bờm xờm che gần hết khuôn mặt non nớt, trông Phương thật thảm hại. Điều đáng nói là tuy không hề biết mặt bố nhưng khi vào trại giam, Phương mới hay bố đẻ của cô cũng đang chịu án 7 năm tù ở đây về tội buôn bán phụ nữ.

Không biết khi gặp nhau, họ sẽ xử sự thế nào? Xét về khía cạnh nào đấy, những cô gái này thật đáng thương, mong sao sau lần vấp ngã này, họ biết gượng dậy sống tiếp quãng đời còn lại một cách đàng hoàng, ngẩng cao đầu như tính kiêu hãnh vốn có của phái yếu.

Thủ tục pháp luật

Related Articles

Back to top button
Luật sư tư vấn