Máy bay bà già” lừa tình đoạt tiền
Cương, 34 tuổi, đã có chồng và hai con, nhưng không hiểu sao lại khiến anh A. (26 tuổi) mê đắm, một mực đòi cưới làm vợ. Hậu quả là cả gia đình anh bị lừa mất tiền còn khiến hàng xóm cười chê.
Đỗ Thị Cương. |
Chuyện là khoảng tháng 4/2007, trên đường đi làm, anh A. thấy một phụ nữ ăn mặc xuềnh xoàng đứng vẫy xe xin đi nhờ. Đang rỗi rãi lại tiện đường nên anh A. liền dừng xe cho chị ta quá giang. Suốt dọc đường đi, người phụ nữ tỏ vẻ rất hiền lành, chân thật. Dù hơn anh A. nhiều tuổi nhưng cứ một mực gọi anh xưng em khiến anh A. xúc động.
Chị ta tự giới thiệu tên là Hương, gần 30 tuổi, người ở huyện Võ Nhai đang trên đường về quê. Khi đến khu vực cầu Gia Bảy – nơi giáp ranh giữa địa bàn thành phố và huyện Đồng Hỷ, hai người đã trở nên tâm đầu ý hợp. Trước khi chia tay cho Hương đón xe về huyện, anh A. và Hương đã dừng xe đứng nói chuyện với nhau rất bịn rịn. Mãi sau, chiều đã muộn, hai người cho nhau số điện thoại và không quên hẹn ngày tái ngộ.
4 ngày sau cuộc gặp gỡ đó, Hương đã chủ động gọi điện cho A. hẹn gặp. Gặp nhau, Hương tỏ ra như đã thân thiết từ lâu lắm rồi nên rủ anh A. đi ăn cơm, uống nước. Lần gặp này, tính nết, cách ứng xử của Hương đã khiến anh A. mê mệt. Hương cũng tỏ ra rất quý mến anh A. nên từ đó hai người đã liên lạc và hẹn nhau đi chơi.
Lúc này thì Hương nói mình sinh năm 1984, là sinh viên năm thứ 6 Đại học Y khoa Thái Nguyên quê ở Bắc Kạn. Nước mắt sụt sùi, Hương kể cho anh A nghe về gia cảnh của mình, cô ta nói rằng: “Bố em là bộ đội, mẹ em mới mất nên nhà rất neo người, em đi học ở Thái Nguyên nên không ai chăm sóc bố”… Nghe hoàn cảnh Hương như vậy, anh A. rất thương cảm nên thường động viên, chia sẻ.
Đến tháng 10/2007 thì anh A. bị ốm và phải điều trị ở Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thái Nguyên. Nghe tin người yêu ốm, Hương vội đến ngay. Trong bộ quần áo blu trắng, Hương xăm xái nhập viện cho anh A., đến phòng nào cô ta cũng cầm giấy vào nói với bác sỹ để được làm nhanh khiến anh A. và gia đình rất cảm phục.
Sau mấy ngày điều trị ở bệnh viện, anh A và gia đình bị Hương chinh phục hoàn toàn. Vì thế nên ngay khi ra viện, anh A. đã cầu hôn Hương. Sau vài lần e lệ, Hương đã đồng ý kết hôn với anh A. Hôm sau, Hương đã chủ động gọi điện cho mẹ anh A. nói rằng: “Chúng cháu đã quyết định đi đến hôn nhân, cháu muốn hỏi ý kiến bác”. Thấy con dâu tương lai cầu thị như vậy, mẹ anh A. đồng ý ngay.
Một thời gian sau, mẹ anh A. lại nhận được điện thoại của người đàn ông gọi đến, người này nhận là bố của Hương và nói chuyện về việc cưới của Hương và A. Ông này cho rằng, do hai nhà cách xa nhau nên làm ăn hỏi luôn không dạm ngõ nữa và quyết định ngày 21/11 sẽ làm lễ ăn hỏi.
Sắp ăn hỏi nhưng vẫn chưa biết nhà người yêu ở đâu nên ngày 18/11, anh A. đòi Hương đưa về Bắc Kạn để ra mắt bố vợ. Hương đồng ý đưa anh A. về nhà. Đến thị xã Bắc Kạn, Hương đưa người yêu vào một ngôi nhà khá khang trang nhưng khoá cửa ngoài và chỉ “đây là nhà em”. Hương bảo: “Không biết bố đi đâu mà khóa cửa”. Nói rồi, cô ta cầm điện thoại nói là gọi cho bố.
Sau cuộc điện thoại, Hương thanh minh: “Bố không biết em về nên đi đám cưới ở Thái Nguyên rồi, em không có chìa khóa nên mình quay xuống Thái Nguyên, hôm nào ăn hỏi gặp cũng chưa muộn”.
Ngày 20/11, trước lễ ăn hỏi 1 hôm, Hương đã gọi cho anh A giọng rất nghiêm trọng: “Hôm qua bố xuống nhà anh nhưng trên đường đi bị tai nạn hiện đang phải điều trị ở Viện 108 Hà Nội”.
Biết thế nhưng do đã chuẩn bị lễ vật nên ngày 21/11, gia đình anh A. vẫn thuê xe và chuẩn bị lễ hỏi gồm 5 tráp và tiền cưới là 5.000.000đ đi Bắc Kạn. Đến nơi, anh A. gọi cho Hương, Hương bảo đang đi trang điểm và đợi Hương ở Bệnh viện Đa khoa Bắc Kạn.
Một lúc sau, Hương cùng một người đàn ông nữa đến gặp gia đình anh A, người này nói rằng gia đình đang có tang mẹ Hương nên không thể cho nhà trai vào nhà ăn hỏi. Lúc sau, Hương lên xe và đề nghị mọi người về nhà dì của cô ta ở Thái Nguyên làm lễ ăn hỏi tại đây. Dù vô lý như vậy nhưng gia đình anh A. vẫn tin tưởng cùng Hương quay về Thái Nguyên và tổ chức lễ ăn hỏi tại nhà dì ruột của Hương.
Sáng hôm sau, anh A. bảo Hương cho về Bắc Kạn thăm nhà vợ. Không còn cách nào khác, Hương đành cùng anh A. lên xe về Bắc Kạn. Đến nơi, Hương lại giở trò bảo anh A. ngồi đợi cô ta về nhà trước xem tình hình thế nào.
Một lúc lâu sau, cô ta quay lại, tay cầm 2 chiếc áo tang và khăn tang sụt sịt: “Các bác bảo, mẹ em mới mất, bố bị tai nạn nên không thể cho anh vào nhà được, anh cầm lấy áo, khăn để tang cho mẹ em, bao giờ qua giỗ mới được vào nhà”.
Nghe thế, anh A. và Hương lại quay về Thái Nguyên. Sau hôm đó, Hương có vẻ lẩn tránh mặc cho anh A. nhiều lần điện thoại, hỏi thăm về sức khoẻ của bố vợ. Nghi Hương có điều bất minh nên anh A. lên Bắc Kạn, đến ngôi nhà Hương nhận là nhà mình để hỏi thăm mới vỡ lẽ mình bị lừa. Xấu hổ với hàng xóm, lại tức vì bị lừa nên gia đình anh A. đã làm đơn tố cáo với Công an TP Thái Nguyên.
Ngay sau khi nhận được tin, Công an TP Thái Nguyên đã tổ chức xác minh, làm rõ và phát hiện người phụ nữ lừa anh A. tên thật là Đỗ Thị Cương (34 tuổi), trú tại xóm Cầu, xã Lương Sơn, TP Thái Nguyên nên đã triệu tập cô ta đến đấu tranh. Cương khai nhận mình đã có chồng, hai đứa con và là thủ phạm lừa đảo anh A.
Cô ta chỉ ở nhà làm ruộng, chồng là công nhân nên kinh tế khá khó khăn. Với bản tính lười lao động, Cương đã nghĩ mẹo đi lừa. Toàn bộ màn kịch trên do cô ta tự nghĩ ra và thuê người giả mạo bố và người nhà mình.
Đến ngày 21/12, Công an TP Thái Nguyên đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can và đang tiếp tục điều tra, mở rộng. Được biết, ngoài anh A., còn có nhiều người cũng bị Cương lừa đảo. Vậy ai là bị hại của đối tượng trên, đề nghị đến Công an TP Thái Nguyên trình báo
Thủ tục pháp luật