Tin Tức

Gái quê “biến” thành… trùm ma túy

Rate this post

Trước khi Thơm trở thành kẻ cùng hội cùng thuyền với Dân, đường dây đưa ma túy từ Sơn La lên Lạng Sơn bán ra nước ngoài đã hoạt động từ năm 2001 với hơn nghìn bánh heroin được mua bán, vận chuyển, bán ra nước ngoài.

Mỗi chuyến, chúng dùng ôtô vận chuyển hàng chục bánh heroin, trang bị vũ khí nóng trong người, sẵn sàng bắn chết bạn hàng khi thấy nghi vấn. Đây là đường dây do những kẻ gặp nhau trong tù lập lên. Có công gầy dựng đường dây này là Lương Ngọc Lập (SN 1970, ở P5, Q. Phú Nhuận, TPHCM) một kẻ lắm mưu mẹo, từ khi ở tù đã tính chuyện lập nghiệp bằng nghề buôn ma túy khi mãn hạn.

Quyết làm trùm ma túy

Các đối tượng trong đường dây

Lập là kẻ có nhiều tiền án, tiền sự. Năm 1994, vì tham gia vào một vụ bắt cóc nhằm chiếm đoạt tài sản công dân, Lập bị TAND TPHCM xử phạt 10 năm, thi hành án tại trại giam Thủ Đức. Thời gian đi tù, Lập gặp Phạm Thị Hiền, tức Phương, một gái mại dâm cũng thi hành án ở đây và giữa hai kẻ tù tội đã nảy sinh tình cảm, hẹn nhau khi ra tù sẽ tìm lấy nhau. Hiền ra tù trước về Nha Trang kiếm sống đến năm 2000, do biết cách tỏ ra hối cải, chăm chỉ lao động, Lập được đặc xá. Không nghề nghiệp, mẹ đang thụ án tù chung thân về tội ma túy, Lập mò về quê gốc ở Bắc Giang, tìm mối làm ăn và thông qua sự giới thiệu của một bạn tù mà biết Ngô Hữu Cường, một con nghiện nhiễm HIV, chuyên mua ma túy từ Mộc Châu, Sơn La về bán. Lập mua lại ma túy của Cường sau đó đem đi các tỉnh phía Nam bán. Sau khi tìm được Hiền, Lập thuê nhà ở đường Phòng Không, TP. Nha Trang, cùng nhân tình kiếm sống bằng việc đưa ma túy từ Bắc Giang về đổ xỉ cho các đại lý bán lẻ là Nguyễn Đình Nam và Nguyễn Thị Sa. Cuối năm 2000, Sa và Nam bị CA tỉnh Khánh Hòa bắt, Lập đưa vợ con trốn về Bắc Giang, tiếp tục con đường mua bán ma túy.

Khoảng tháng 5-2001, thông qua mối quan hệ của em gái là Lương Thị Thảo, Lập “bắt tay” với Lưu Thị Thạch (SN 1949, ở thành phố Lạng Sơn) đưa ma túy từ Bắc Giang lên Lạng Sơn bán. Thạch là một đại lý bán lẻ ma túy, thường lảng vảng ở rạp chiếu phim Kinh Đô, bán ma túy cho con nghiện nên chỉ được một thời gian thì “lọt” vào tầm ngắm của các trinh sát CA tỉnh Lạng Sơn. Ngày 24-6-2001, Thạch bị bắt quả tang bán lẻ ma túy, một lần nữa Lập lại thoát tội do Thạch không khai ra hắn. Mất mối tiêu thụ hàng, qua dò xét, Lập thấy thời điểm này ở nước ngoài đang có nhu cầu “nhập” heroin nên tính chuyện làm ăn lớn nhưng lại không dám mạo hiểm vì quá hiểu câu “đất đâu thổ công đấy”. Để tìm mối tiêu thụ, hàng tuần Lập lên vùng giáp biên giả vờ làm cửu vạn để tìm “đồng minh”. Qua một con nghiện, Lập bắt được “tín hiệu” với Hoàng Thị Thọ (SN 1972, ở Khòn Xay, Ba Xã, Văn Quan, Lạng Sơn) đưa ma túy từ Bắc Giang lên đây bán cho Thọ. Việc làm ăn của Lập đang thuận lợi thì ngày 21-3-2003, Thọ bị bắt và một lần nữa mối làm ăn của Lập bị cơ quan công an triệt phá song do biết che giấu thân phận với bạn hàng nên lần này Lập vẫn “lọt lưới” pháp luật.

Mất mối hàng, Lập tìm đến những người bạn cũ cùng quê ở Bắc Giang trong đó có Nguyễn Ngọc Tình, lúc này làm nghề lái xe tuyến Hà Nội – Lạng Sơn. Vì Tình nghiện ma túy nặng nên khi Lập “tâm sự” định muốn lập đường dây đưa ma túy từ Bắc Giang lên Lạng Sơn, “xuất” sang Trung Quốc, Tình giới thiệu cho Lập làm quen với Phạm Công Doanh, tức Ngọc Hen, một kẻ sống được nhờ hít ma túy, có nhiều đối tác là người nước ngoài. Từ Doanh, Lập bắt mối được với Hoàng Kim Thoa, một kẻ có bạn hàng lâu năm là người nước ngoài, có bề ngoài là chủ quán cắt tóc, gội đầu ở vùng giáp biên. Quá trình hợp tác, Lập thấy bạn hàng của Doanh sẵn sàng mua “hàng trắng” với số lượng lớn nhưng vì cả bọn ít vốn nên mỗi lần chỉ giao được vài cây ma túy, trong đầu mưu tính sẽ làm ăn lớn nên âm thầm tích cóp tiền.

Cuối năm 2003, sau khi gom góp được gần 2 tỷ đồng từ việc buôn ma túy, Lập bàn với Cường chung vốn làm ăn lớn. Do Cường có mối mua heroin của một đối tượng ở Mộc Châu nên hai tên chung vốn được 3 tỷ đồng, dùng để buôn ma túy. Mỗi khi đối tác bên kia biên giới có nhu cầu, báo qua Doanh hoặc Thoa, Lập và Cường lái ôtô lên Mộc Châu lấy hàng. Theo lời khai của Lập thì trung bình mỗi tháng chúng lên Mộc Châu 3 lần, mỗi lần mua từ 10 đến 30 bánh heroin, đưa về Hà Nội sau đó Lập cùng Doanh đem lên Lạng Sơn bán cho Tình, Thoa một ít, còn chủ yếu để Doanh mang qua biên giới bán. Tiền thu được, chúng về Hà Nội quy đổi sang USD. Có tiền, Lập mua nhà, tậu xe, ăn chơi xả láng và trở thành khách quen ở casino Đồ Sơn, mỗi đêm ném vào đấy hàng chục ngàn USD. Đang buôn bán heroin thì một tai hoạ bỗng dưng ập đến với Lập. 2 giờ sáng 3-7-2004, trên đường lái chiếc Mercedes BS: 29U-1117 từ Bắc Giang xuống Hải Phòng để đánh bạc, đến ngã tư Sài Đồng – Hanel thuộc địa phận phường Sài Đồng, quận Long Biên, Hà Nội, Lập đâm vào một chiếc xe máy, làm ba người chết tại chỗ.

Xem Thêm  Kết thúc Copenhagen: thỏa thuận quá yếu

Nguyễn Thị Thơm, Lương Ngọc Lập

Vở kịch đi tù thay

Ba người bị ôtô của Lập đâm làm thiệt mạng là anh Hoàng Xuân Nghiễm, 52 tuổi; anh Nguyễn Hữu Binh, 39 tuổi và anh Bùi Ngọc Chính, 32 tuổi, đều là người ở xã Đông Lư, huyện Gia Lâm. Sau khi gây tai nạn, Lập vô cùng hoảng sợ lo bị cơ quan công an lần ra việc buôn bán heroin. Vốn là kẻ đa mưu, Lập nghĩ ngay tới chuyện “ốc mượn hồn” nên ôm luôn chiếc túi đựng 120.000 USD vừa bán ma túy, nhanh chóng trốn khỏi hiện trường. Đi được một quãng xa, Lập thuê taxi chở xuống Hải Phòng và tìm ngay được một người đóng thế, đó là ông Nguyễn Đức Lợi (SN 1960 ở Bến Bính) một lái xe nhưng đang kẹt tiền đã đồng ý đi tù thay với giá 50 triệu đồng.

Chiều 3-7-2004, trong khi Công an Hà Nội và Viện KSND thành phố đang tiến hành các biện pháp khám nghiệm hiện trường, ghi chép lại những dấu vết để tiến hành điều tra thì Lập cùng với ông Lợi tự tìm đến Phòng CSGT Công an TP. Hà Nội (ở số 86 Lý Thường Kiệt) để trình báo về vụ tai nạn nói trên. Người đàn ông trung niên khai tên Lợi, tự nhận là người điều khiển chiếc ôtô gây tai nạn tại ngã tư Sài Đồng, do quá hoảng sợ nên đã nhờ anh Lập đưa đến đây trình báo. Vì vụ tai nạn gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng nên hồ sơ vụ án được chuyển sang cơ quan CSĐT.  Sau khi được chỉ dẫn sang phòng CSĐT, tại đây, ông Lợi khai tuy có bằng lái xe nhưng do hoàn cảnh kinh tế eo hẹp không mua được xe riêng nên ông ta chỉ đi lái xe thuê. Cách đây vài tuần ông có thuê chiếc xe Mercedes BS: 29U-1117 của anh Hoàng Văn Tựa ở phường Trần Phú, thị xã Bắc Giang. Mấy ngày đầu, ông Lợi chỉ lái xe ở loanh quanh khu vực thị xã Bắc Giang, sau đó mới được anh Tựa đồng ý đưa xe về Hà Nội để lấy hàng chở ra Hải Phòng, nhưng mới đi đến Sài Đồng thì gây tai nạn. Mặc dù lời khai của ông Lợi phù hợp về hiện trường, thời gian gây tai nạn, khớp với các chi tiết diễn biến của sự việc, đúng tên chủ xe và cả lý lịch của anh Tựa nhưng bằng linh cảm các điều tra viên thấy có điều gì không ổn nên chưa kết luận vụ việc vội mà tiếp tục giữ chân hai người này lại để điều tra. Điều mà các anh băn khoăn là tại sao chỉ quen nhau có vài tuần mà anh Tựa dám giao chiếc xe đáng giá bạc tỷ cho ông Lợi đem lên Hà Nội, rồi lại chạy xe về Hải Phòng mà không phải thế chấp tài sản gì tương đương? Hơn nữa khi hỏi ông Lợi về lịch trình của xe từ sáng 2-7 đến 2 giờ ngày 3-7 (tức là lúc xảy ra tai nạn) tại Hà Nội thì ông Lợi có vẻ lúng túng, các lời khai về vấn đề này không thống nhất. Những bất bình thường trong lời nhận tội của ông Lợi khiến các điều tra viên nghi có kẻ đã dàn dựng một vở kịch hoàn hảo nhằm đẩy người khác đi tù thay cho hắn nên đã tìm cách động viên, thuyết phục ông Lợi. Sau nhiều giờ nghe các chiến sĩ công an phân tích, ông Lợi hiểu ra vấn đề nên thú nhận việc đồng ý đi tù thay để lấy tiền trả nợ.

Theo lời ông Lợi thì sau khi dành dụm được ít tiền từ nghề lái xe thuê ở Hải Phòng, vợ chồng ông quyết định xây nhà nên có vay bạn bè một khoản tiền khá lớn. Trong lúc đau đầu vì chưa biết làm thế nào thu xếp được tiền trả nợ thì ông gặp Lập, lúc này đang tìm người nhận tội thay cho mình sau khi gây tai nạn giao thông, bỏ trốn. Nghe Lập thuyết phục rằng sẽ lo ổn thỏa việc đền bù cho gia đình bị hại nên mức án sẽ được tòa xem xét, giảm nhẹ, nếu ra đầu thú có thể không bị xử lý về mặt hình sự, sau một hồi suy tính, ông Lợi đã đồng ý. Ngay sau đó Lập ứng trước cho vợ ông Lợi 30 triệu đồng, hẹn sau khi mọi việc xong xuôi sẽ đưa nốt 20 triệu đồng nữa. Chiều 3-7-2004, trước khi đưa ông Lợi ra tự thú, Lập đã bày cho ông cách khai báo. Khi bị các điều tra viên hỏi những vấn đề khác ngoài kịch bản của Lập, ông Lợi trả lời lung tung, không thống nhất làm vở kịch đi tù thay bị lật tẩy. Đến lúc này, Lập đành phải khai nhận toàn bộ sự thật. Theo lời khai của Lập thì sau khi gây tai nạn, vừa hoảng sợ vừa lo bị người nhà nạn nhân đánh nên kiếm người nhận tội thay mình với giá 50 triệu đồng. Vì việc này, Lập bị TAND TP. Hà Nội tuyên phạt 3 năm tù giam về tội vi phạm các quy định về điều khiển giao thông đường bộ. Tuy nhiên, với lý do… bị lao phổi, Lập được hoãn thi hành án và trong thời gian tại ngoại này, biết thân phận mình vẫn chưa “lộ”, Lập vẫn như con thoi đi lại khắp các tỉnh Hải Phòng, Bắc Giang tới tận TPHCM để buôn… heroin. Và đây là thời kỳ buôn bán “hoành tráng” nhất của Lập. Theo lời khai của Lập lúc bị bắt thì anh ta đã mua bán 1.253 bánh heroin, thu lời khoảng 30 tỷ đồng nhưng do máu mê cờ bạc, ăn chơi trác táng nên những đồng tiền kiếm được cứ “đội nón” ra đi.

Lập dùng số tiền kiếm được mua ba ngôi nhà ở Hà Nội, Hải Phòng, Bắc Giang và thay rất nhiều đời ôtô nhưng cứ rủng rỉnh tiền sau mỗi chuyến bán hàng, Lập lại đi đánh bạc. Casino Đồ Sơn, Hải Phòng là nơi anh ta thường lui tới để thỏa mãn niềm đam mê. Có đêm Lập thua tới 700.000USD nhưng ông trùm ma túy này vẫn không nỡ đoạn tuyệt với những con xúc xắc, tiếp tục ném tiền vào trò chơi đầy tính mê hoặc này. Kể cả khi có lệnh truy nã, Lập vẫn không từ bỏ tính ăn chơi trác táng, được mang biệt danh là Lập “công tử”, ông trùm của những đường dây đưa thuốc lắc từ Hải Phòng vào TPHCM tiêu thụ.

Thủ tục pháp luật

Related Articles

Back to top button
Luật sư tư vấn