Bỏ lọt nghi can “giao cấu với trẻ em”?
Cơ quan điều tra từ chối khởi tố vụ án, viện lẽ có sự tổn thương nhưng không xác định được thời điểm phạm tội và thủ phạm là ai.
Đầu tháng 11-2006, mợ của em T. (14 tuổi, ngụ ấp 7, xã Thạnh Đức, huyện Bến Lức, Long An) bắt gặp cảnh tượng T. bị người cha dượng giở trò đồi bại. Người cha dượng tên là LVM, làm nghề chạy xe ôm, vốn đã có vợ con ở một xã khác trong huyện nhưng bỏ sang sống không hôn thú với mẹ em T. đã gần hai năm.
Có bị tổn thương
Sau khi được mẹ và các dì, dượng trong gia đình động viên, em T. đã kể lại toàn bộ vụ việc. Theo lời kể của em T., đó không phải là lần vi phạm đầu tiên của ông M. Mấy tháng trước, ông M. đã bốn lần dụ cháu “quan hệ” bằng cách cho em 5.000 đồng mua mì tôm và dọa sẽ “méc mẹ đánh mày chết”. Vì sợ cha dượng và cũng sợ bị mẹ đánh nên T. đã im lặng.
Ngày 11-11-2006, em T. đã tự tay viết đơn tố cáo cha dượng rồi theo mẹ đến trình báo vụå việc với Công an huyện Bến Lức. Ông M. cũng được công an huyện mời đến làm việc. Mấy ngày sau, công an huyện đã đưa em T. đi giám định pháp y. Kết quả ghi nhận em T. đã bị rách màng trinh… Sau đó, tuy nhiều lần đến công an huyện hỏi về tiến độ xử lý nhưng gia đình em T. chỉ nhận được những cái hẹn “sẽ trả lời sau”.
Nhưng không thể khởi tố?
Tháng 1-2007, Công an huyện Bến Lức có công văn trả lời mẹ em T. là “không đủ cơ sở để khởi tố ông M. về tội giao cấu với trẻ em sau khi đã có cuộc họp liên ngành với VKS huyện”. Theo biên bản cuộc họp đó, hai ngành đã thống nhất: “Do vết rách cũ nên không kết luận được ông M. là thủ phạm”.
Trao đổi với Pháp Luật TP.HCM, điều tra viên Võ Thành Phương – Công an huyện Bến Lức cũng cho biết ngắn gọn là chưa đủ cơ sở để khởi tố vụ án. Theo ông Phương, kết quả giám định pháp y cho thấy em T. bị rách màng trinh nhưng không xác định được thời điểm nào và do ai gây ra (!?).
Theo Điều 115 Bộ luật Hình sự, người nào đã thành niên mà giao cấu với trẻ em từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi thì có thể bị xử lý hình sự về tội giao cấu với trẻ em. Trong trường hợp cụ thể của em T., tuy vết thương không mới nhưng khi các chứng cứ và lời khai của em T. hoàn toàn trùng khớp với nhau thì có thể nhận định đã xảy ra việc giao cấu. Ngoài ra, có sự liên quan nào chăng khi em T. và ông M. đều cùng bị mắc một loại bệnh hoa liễu. Thay vì đơn thuần dựa vào kết quả giám định, cơ quan công an có thể sử dụng những biện pháp nghiệp vụ để xem xét, điều tra làm rõ sự thật của vụ án.
Trước đây, em T. đi bán vé số phụ mẹ nuôi hai đứa em nhỏ. Hiện giờ, T. đang cùng đứa em kế đi lựa lát cho một cơ sở đan lát tại xã khác. Phía ông M. vẫn tiếp tục qua lại với mẹ em T. như không có chuyện gì xảy ra. Thành thử người thân của T. luôn lo lắng em sẽ còn gặp chuyện xấu nữa…
Thủ tục pháp luật